ngày đã vãn nắng phớt vàng trên sóng
những thằng tóc bạc bên sông
quán vẫn cũ bạn bè cũng cũ
lòng như chùng lại giữa chiều đông
tiếng ly cốc nói cười ngày gặp lại
âm vang nghe đã rã rời
có tiếng nhắc đứa còn đứa mất
biết đời chừng đã tàn hơi
một tiếng hát với giọng khàn của tuổi
lời ca lạc gió liêu xiêu
cố níu lại thời gian một thuở
động lòng lau lách buồn hiu
ta trở lại mùa hoa tàn nguyệt tận
áng mây xưa đã khuất dặm ngàn
những hồng nhan một thời dan díu
chau mày tiu nghĩu với thời gian
mai trở lại nơi xứ người ta sẽ khác
sẽ còn những chiều nỗi nhớ quê xưa
và sẽ tưởng ngày qua như chững lại
hồn động mãi chân trời
theo chỉ một đường bay.