Hiển thị các bài đăng có nhãn SỔ TAY. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn SỔ TAY. Hiển thị tất cả bài đăng

SỔ TAY ĐẦU THU 2014

    Khi ở quê nhà đang lập Đông thì nơi đây mùa Thu mới đi được một đoạn, thời tiết dịu hẳn, trời xam xám, nắng nhợt nhạt, lá vàng dần, sáng rải rác sương mù, chiều gió heo may lành lạnh, cảnh vật buồn buồn, mùa Thu luôn mang vẻ đẹp não nùng của sương phụ nhìn từ xa, đẹp mong manh và úa dần. Mùa Thu cũng có nhiều tiếng ho húng hắng, sụt sùi đi đâu cũng gặp, khi mùa cúm đang vào chính vụ. Mùa Thu lại bắt đầu cho những ngày lễ hội Halloween, Thanksgiving, Christmas, New Year và cũng là mùa mua sắm tưng bừng kéo dài đến cuối năm.

* Bây giờ thời tiết thì vậy chứ thật ra ngay từ đầu mùa hơn một tuần lễ trời nóng bức, nắng gắt tưởng như mùa Hạ kéo dài thêm. Thời tiết thất thường năm nào cũng có chẳng lạ, chỉ khác chăng năm nay với người mình tình cờ cùng thời điểm trùng hợp với cơn nóng thời sự ở Hong Kong, sinh viên học sinh(SVHS) biểu tình đòi quyền tự quyết trong bầu cử quan chức địa phương; nóng bỏng chẳng kém cái giàn khoan đầu Hạ qua nếu không muốn nói là hơn vì được quan tâm trên toàn thế giới qua các đài truyền hình quốc tế đêm nào cũng điểm tin. Quan tâm cũng phải, từ quan hệ đảo điên, xảo quyệt, hư thực giữa VN và Trung Quốc biết đâu từ HK may ra tránh được thêm 1000 năm nữa cho dù là thật hão huyền. Nhớ năm 1997 qua TV nhìn cảnh trao trả HK cho Trung Quốc sau gần 100 năm thuộc địa của Anh, ai cũng nghĩ HK thế là xong, rồi cũng sẽ chóng thành "Đời cô Lựu" như miền Nam sau năm 75, vậy mà đến nay sau 17 năm HK vẫn còn được những phản ứng như vậy thật đáng kinh ngạc và thầm phục cho dân HK nhất là những SVHS, đâu như ở VN toàn rã rời buông thỏng, nói phét thành thần...bia rượu.

SỔ TAY MÙA HẠ 2014

    Nơi đây đang là những ngày lập Thu, trời xanh mây trắng, những cơn nắng đã bớt ngang tàng, cái nóng cũng giảm độ hung hăng, buổi sáng trời lành lạnh, sân sau nhà đã có lác đác những chiếc lá vàng trên lối đi, buổi chiều đi bộ quanh khu phố thấy chiều xuống nhanh hơn, nghe trong cơn gió mát đã mang theo chút hơi nước ẩm ướt, chắc gió heo may là đây. Lại thêm một mùa Hạ, mùa Hạ thứ 19 nơi xứ người. Đã từ lâu, e cũng hằng nhiều năm, cứ muốn ghi lại những gì trải qua, nhưng rồi chưa bao giờ làm được, không có thời gian, lười biếng, không có hứng thú, đều đúng cả nhưng chỉ đúng một nửa, nửa còn lại không giải thích nổi, chỉ đơn giản là có ngồi viết và mãi không viết được, họa chăng chỉ viết được khi đang...viết.

Nhớ những năm đầu xa xứ, cứ mỗi Hạ về nhìn con nắng rực là nhớ quê nhà, nhớ Huế, nhớ Sài Gòn. Nhớ nắng Huế những ngày đi học, cái nắng chói chang, những con đường, hàng phượng đỏ rực, tiếng ve ran, giòng sông xanh biếc lặng im, những buổi rong chơi với bạn bè, những mối tình tạm xa ngày hè, những tháng ngày vô tư lự, đơn giản chỉ có bấy nhiêu thôi mà năm nào cũng nhớ như nhau. Còn nhớ thêm cái nắng một mùa hè đỏ lửa, thành phố vắng tanh vì chiến cuộc và nhớ cả mùa nắng không muốn nhớ như trêu ngươi những ngày tiêu vong, nhà ly tán, người chán nản, cả thành phố như mất linh hồn gồng mình tuyệt vọng dưới cái nắng chói chang. Sài Gòn thì nắng quanh năm, có mùa mưa nhưng mưa như là ví dụ cho cái nắng cũng có lúc dịu dàng. Nhớ Sài Gòn là một nỗi nhớ dài hơi và đa sự, không bao giờ dứt.