có những chiều đành đoạn qua mau
dấu vết son môi nhạt theo ngày tháng
sương chiều như váng sầu mùa cũ
hoa cỏ ven đường cũng động lòng nhau
có những chiều lang thang trong phố chợ
chợt nghe vang tiếng nói quê nhà
kệ ánh mắt nhìn môi thầm cười nụ
gợn nước của người sóng cả đời ta
có những chiều mây giang hồ tụ lại
chốn sông hồ bèo nước gặp nhau
quẳng hết gươm đao chỉ bầu rượu nóng
làm mưa dầm cho thấm cuộc bể dâu
có những chiều lẳng lặng qua đi
không tiếng chia ly không lời từ giã
bước vội bước vàng đời qua bao ngã
còn rất lâu mới gặp lại mùa ngâu
có những chiều đi qua từng phố nhỏ
trời cao đất thấp bước lan man
thoáng hương trầm nhà ai phảng phất
gợi tiếng chuông chiều nhắc tuổi hoàng hôn
là có những chiều như thế
hồn như con ròng rọc
kéo chiều lên rồi thả xuống
mặc chiều rơi