1-ngàn thông xanh nắng chiều vương trên cành
chiều qua nhanh trên những luống hoa vàng
hoa mong manh chờ đợi cánh sương sa
nhìn bóng mây qua làm thoáng động hồn say
2-đồi nghiêng nghiêng như dìu bước chân người
nhà ai kia thấp thoáng dưới chân đồi
ta lang thang lạc một lối đi hoang
có dáng ai qua ngơ ngẩn cả khung chiều
ĐK-chiều cao nguyên man mác buồn
nơi đây sương khói mờ
cho bao nhiêu suối nguồn mộng mơ
có người làm lưu luyến
níu mãi bước chân đi
thời gian như dừng lại chốn nầy
3-về cao nguyên nhớ nhiều đến một người
đời đi qua bao lối rẽ chia xa
trong cơn mơ chỉ một dáng ai xưa
mặc áo len xanh, xanh cả một giấc tình .