những giòng chảy về nơi hò hẹn
bỗng ngắt giòng theo dịch bệnh thiên tai
như lửng lơ giữa hai bờ sinh tử
nghe quanh đây những tiếng thở dài
ngày gió chướng ngựa dễ gì qua ải
vó đã dừng những lối chặn đường qua
hoa lá đó chừng như ngơ ngác hỏi
người nơi đâu trong cõi ta bà
ta đang sống như người thiền định
một ngày qua dai dẳng tựa mưa dầm
đi quanh quẩn tìm bóng người lai vãng
những ngôi nhà thì vẫn lặng câm
nắng vẫn đẹp chim gọi mùa ríu rít
có buồn không nàng Xuân tuổi trăng non
ta nín thở đợi ngày qua ải
lên đỉnh non cao ngắm buổi trăng tròn.