MÙA TRĂNG

mùa đã đến và đêm chong mắt
chi chít sao trời ánh nguyệt soi
trăng đầy trăng khuyết dường như mặc
theo gió mây ngàn lẳng lặng trôi

sương đêm phủ mặt trăng mười sáu
khua trong gió nhẹ tiếng phong linh
ngân lên âm tiết như hồ vọng
như gợi cho ai một khúc tình

mỗi đêm trăng là mỗi lần réo dậy
mùi hương nào nơi góc nhỏ rưng rưng
nơi khóm hoa những đêm nao móc nối
xúi người dưng dan díu với người dưng

mùa trăng đến nơi cõi người chật chội
quên dấu ngày đầy dẫy tai ương
và những tiếng chuông đêm trong cổ tự
vẫn thầm vang điệp khúc vô thường.