MỘT CHIỀU BÊN SÔNG LẠ


bâng khuâng bên sông lạ
chiều nay một bóng mình
đời vẫn còn lắm nổi
ngày với tháng chông chênh

bờ bên kia vương vấn
bên nầy là chênh vênh
hồn như bờ cỏ dại
trải một góc buồn tênh

bâng khuâng bên sông lạ
hoàng hôn phủ xuống rồi
một vầng trăng đã khuyết
mây trời như ngừng trôi

như tình nào lặng lẽ
tưởng khuất giữa giòng đời
vẫn theo giòng sông chảy
dặm trường cũng về khơi

lang thang bên sông lạ
những sông cũ năm nào
phai dần trong trí nhớ
theo tháng ngày hư hao

sông xưa thuyền không bến
sông lạ bến không thuyền
suốt đời là quán trọ
nên đánh mất thuyền quyên

sông ơi trôi vđâu
mây ơi bay vđâu
trong chiều
chiều nay mây rất trắng
đàn vạc cũng đã kêu sương
nhớ sông xưa đến bạc cđầu     

lang thang bên sông lạ
chiều nay thật nhớ người
tình ơi còn đâu đó
chưa vơi.