Ra đi con đường nằm đó
Một đường xuyên suốt tâm can
Khi về con đường vẫn đó
Ngoằn ngoèo mấy độ quan san
Thảng hoặc có về quê cũ
Cũng đừng tìm lại phố xưa
Láng giềng bây giờ xa lạ
Nhà xưa mất dấu xa mù
Thảng hoặc tình cờ qua đó
Cũng đừng ghé ngỏ nhà ai
Người nay chân trời góc bể
Mơ chi xưa dáng trang đài
Thảng hoặc về thăm vườn nội
Nhìn trăng treo mãi góc vườn
Vườn xưa chia lìa từng mảnh
Mảnh còn mảnh đã ly hương
Thảng hoặc về thăm quê cũ
Hãy đi như gió theo mùa
Thản nhiên như giòng sông chảy
Mãi xanh và mãi hương đưa.