THÁNG GIÊNG

tháng giêng nắng qua khe cửa
như đi xa mới trở về
hàng thông vặn mình khe khẻ
bầy chim chợt tỉnh cơn mê

tháng giêng mây trời thì nhẹ
bỗng dưng ngọn gió lăng loàn
chiều êm bỗng thành khắc khoải
tình đâu trỗi dậy ngang tàng

tháng giêng trăng non vừa nhú
dậy thì con gái mười ba
cớ sao sao trời vắng mặt
xuân tình như mãi đi xa

tháng giêng mùa Xuân lật lọng
ngoái nhìn chẳng thấy xuân xưa
người xưa cũng mờ sương khói
thấy đời như thoáng mùa qua.