Nửa đêm
những ngọn đèn vàng vọt ven đường
đêm giấu mặt trong sương mùa nguyệt lãm
trăng của nửa chừng thu dường ảm đạm
người nửa chừng qua thành khói xám mơ hồ.
nhớ về cố quận
hồn chùng buốt tận sơn khê
xứ người quan san cách trở
trùng vây mây trắng lối về
cố nhân
hạc vàng ngày nọ
một lần bay biệt mù tăm
sông xưa cũng đầy khói sóng
sóng chìm một bóng xa xăm.