chân đã mỏi lòng im như nốt lặng
có phù hoa ngày tháng cũng dư thừa
lao đao lắm những mảnh hồn lưu lạc
muốn quay về e lạc giữa vườn xưa.
giữa phố khuya
phố bỗng già đi như cổ
thụ
đêm cũng chùng mình với tịch liêu
chong mắt đèn khuya như muốn hỏi
đi về đâu đó bóng liêu xiêu ?
đêm cũng chùng mình với tịch liêu
chong mắt đèn khuya như muốn hỏi
đi về đâu đó bóng liêu xiêu ?
lập
Xuân
sáng
thức dậy giữa đất trời thơm ngát
những nụ hoa hé nở buổi giao thoa
sóng lòng dậy theo nắng vàng tỏa sáng
và mới hay tình cũng động can qua.
những nụ hoa hé nở buổi giao thoa
sóng lòng dậy theo nắng vàng tỏa sáng
và mới hay tình cũng động can qua.
không đề
lộng lẫy đất trời thay áo mới
quên một mùa đông lạnh lẽo qua
và một người quên người yêu cũ
quên những ân tình ấm lạnh xưa
quên một mùa đông lạnh lẽo qua
và một người quên người yêu cũ
quên những ân tình ấm lạnh xưa
thời gian
từ một thuở thanh tân trong áo lụa
thoắt một đời người bỗng hóa thành xưa
phút gặp gỡ thất thần nhìn nhau mãi
đã nhạt nhòa như mây giữa chiều mưa.
thoắt một đời người bỗng hóa thành xưa
phút gặp gỡ thất thần nhìn nhau mãi
đã nhạt nhòa như mây giữa chiều mưa.
thời gian 2
xin từ giã những hồng nhan cũ
đời chẳng dài như sông chảy về đâu
xưa nhan sắc nay vẫn là nhan sắc
có tàn phai nhan sắc vẫn hằn sâu.
đời chẳng dài như sông chảy về đâu
xưa nhan sắc nay vẫn là nhan sắc
có tàn phai nhan sắc vẫn hằn sâu.