CHÙM LÃNG ĐÃNG


BUỒN BẤT CHỢT

Hoàng hôn
Những bước rã rời
Bước cao bước thấp đất trời lạnh căm
Người về từ rất nhiều năm
Lại làm xao xuyến lại hăm hở buồn
Đã buồn buồn tới bến luôn
 
Cớ chi lại để nổi buồn vắng tanh
Nỗi buồn cũng phải để dành  
Buồn nào cũng sạch sành sanh với đời.

KHÚC THU

Giờ thì lá đã vào Thu
Lá rơi lá rụng lá tù mù bay
Giờ thì ngọn gió heo may
Gió se se lạnh chân mày nhíu thêm
Giờ nhìn nắng dọi qua thềm
Vạt buồn hiu hắt như màu áo xưa


KHÚC HẠ
 

những tình khói sương ngày nọ
theo giòng đời đã chìm sâu
Hạ nào về theo phượng đỏ
râm ran như tiếng ve sầu.

TUỔI ĐỜI
 

khi 16 tuổi là chưa tuổi
tuổi tính khi tìm được dấu môi

40 ta tính là muôn tuổi
bấn loạn với đời những cuộc chơi

60 ta tính là không tuổi  
nghĩ đến chỉ làm cho mất vui
nầy, tính làm chi cho thêm mệt
ta quẳng cuộc đời theo mây trôi.

KHÔNG ĐỀ
 

Ta đang trượt trên con đường ngày-tháng
Cố chỏi mình như muốn cưỡng thời gian
Tóc cứ phai nhanh nếp xếp thành hàng
Đi một đoạn là ngoái nhìn một đoạn

Ta muốn bước trên con đường ta chọn
 
Rất bực mình đường rẽ nhánh không ngay 
Biết ngày qua là tử trận một ngày  
Sao vẫn ngóng những tháng ngày đếm ngược.