Bài thơ được chép lại theo trí nhớ của Lê Đình Đống( cựu học sinh Quốc học và ĐH Sư phạm- Huế)
Kinh hòa bình
(Kính dâng hương hồn chiến sĩ hòa binh
Đại Đức Thích Chơn Thể)
Sáng hôm nay giữa rừng người mà thấy lạnh
Phố phường xanh nhưng tâm sự não nùng
Anh đi rồi, ngày tháng hạ buồn tênh
Nghe nhức nhối thân tôi còn ở lại
Công viên ấy sáng vĩnh viễn
Thuyền anh đi chở lửa với than hồng
Anh lìa đời theo tiếng gọi núi sông
Đốt nhục thể soi hòa bình dân tộc
Anh còn trẻ, tuổi vừa hai mươi bảy
Nhưng tình yêu người xã hội kết tinh
Bằng khí thiêng sông núi đã nấu nung
Ngọn đuốc anh mở đường kinh thánh mới
Anh đã khuất bên bờ sông thơ mộng ấy
Với cỏ xanh lịm tắt dưới chân người
Khi mùa xuân cũng vừa mới ra đi
Nay đầu hạ còn hoa vông và lựu đỏ
Này cố đô những con đường man mác
Sớm và chiều đỉnh Ngự với dòng Hương
Ngày bỗng dài hơn
Nắng đổ sục sôi buồn
Tôi thầm hỏi mai anh về đâu đó
Đây phủ cũ lời ca xưa còn đậu
Tiếng chuông chùa kinh kệ mãi ngân nga
Cữa thành Tây về xóm vắng ngoại ô
Đường đất đỏ chạy dài như thảm máu
Đây cửa Hữu thấy đời như bỏ phế
Quách thành đổ nghiêng
Quá khứ gục đầu
Ôi vàng son và giả tạo ngày xưa
Nay em bé buổi chiều bịt khăn tang nhịn đói
Anh đã tịch như lá vàng đổ xuống
Cho rừng cây trức nụ sống tương lai
Ngọn đuốc anh sưởi ấm cõi tình người
Cho sinh lực bùng lên triệu dòng máu Việt
Cho mặt trời hòa bình rực rỡ giữa nhân gian
Máu của anh đã túa từng hàng
Từ mắt, từ môi, từ những tia sáng thể dựng đời cơm áo
Như chóa vinh quang chiếu xuống cho đời
Anh đi rồi, khói nồng còn ấp ủ công viên
Với nhục thể thành than
Cuộc lưu thân vừa mãn hạn
Người ở lại nhìn mùa trăng Phật đản
Với hoa đèn như lệ thắp đêm đen
Với rừng người đi địa chấn trên đường
Làm rung chuyển đến mười phương tỉnh mạc
Dân tộc đó còn xót xa thân phận
Hoa lệ nầy sao chớm thấy đau thương
Tình người hôm nay biểu hiện giữa công trường
Anh có thấy cô đơn những ngày đi tìm đại nghĩa
Chiều hôm qua bên công viên Đồng Khánh
Anh thở dài rồi ngấn nước mắt sa
Rồi ngũ đỗ một đêm sâu cô tịch
Anh đã đến tổng hội sinh viên
Ngõ lời xin thực hiện
Nhưng thương anh,ái ngại, sinh viên không dám nhận lời
Anh còn tin tưởng ở ai
Nên đêm xuống tìm công viên ghế đá
Nhất quyết xã thân cho ý chí hòa bình.
Ngô Kha