CƠN GIÔNG MÙA HẠ CŨ

cơn giông nào cho ta gặp được em
ngày tháng Hạ nắng trên từng chiếc lá
trưa phố vắng tiếng ve sầu rời rã
một dáng người chợt xao xuyến hồn ta

cơn giông nào đưa em đến bên ta
hiên nhà nọ đã tình cờ trú ẩn
những nụ cười cùng chuyện trò vơ vẩn
tuổi thanh xuân dường như dễ động tình

cơn giông nào đến đi như đùa cợt
mà để tình còn lưu luyến xôn xao
những hạt mưa đã vương vấn ngọt ngào
đời mấy gặp những phút giây hạnh ngộ

cơn giông nào mùa hạ cũ năm nao
đi theo mãi những dặm dài ký ức
ân ái đã bao năm dài kỷ niệm
và những nỗi niềm
làm giông gió cả đời nhau .