đêm mộng quê nhà và mắt người xưa
gởi một đường
mây bay về xa thẳm
tận chân trời
mây đã về chưa ?
nơi ta ở bạn
bè như ly rượu
tình đầy vơi
theo ủy khuất quê người
một ngày chợt
hỏi còn hay mất
có khi qua hết
cả một đời
nơi ta ở
tháng tư thường dậy sóng
sóng dậy
trong lòng dậy cả không gian
một thoáng
nao lòng mỗi lần hoài niệm
tháng tư nào
bỗng mất cả thanh xuân
nơi ta ở nhân
gian thường lẫn lộn
vẫn chào nhau
những tiếng ngập ngừng
cười như thể chau mày với nắng
ta với người
cùng thất lạc quê hương
nơi ta ở nắng
mưa thường bất chợt
mưa trầm ngâm và nắng rực vàng
một khi mưa nắng
buồn là lúc
tiễn một người
đi buốt cả lòng.