CHIỀU MUỘN RỒI

chiều muộn rồi ta đi đâu
vạt nắng ngoài song đã phai màu
và bóng hoàng hôn tràn khắp nẻo
buồn sẽ triền miên theo đêm thâu

chiều muộn rồi ta đi đâu
còn biết làm chi với đêm dài
người đã mù khơi tình đã lặng
một ngọn đèn khuya ánh trăng cài

chiều muộn rồi ta đi thôi
đèn phố ngoài kia đã lên rồi
tìm chốn phồn hoa lãng quên đời
một ngày rồi qua
ta chỉ còn ta

chiều muộn rồi ta đi thôi
tìm phố ngày xưa vẫn hẹn hò
những quán đèn khuya với bạn bè
cuộc rượu nhìn nhau
đứa mất đứa còn

chiều muộn rồi em nơi nao
còn có gặp nhau ở phương nào
tình vẫn còn vương bằng kỷ niệm
mình gặp lại nhau tóc phai màu