NHỮNG BÀI THƠ ĐƯỜNG TRÁC TUYỆT (2)


HẠ TRI CHƯƠNG

Hồi hương ngẫu thư kỳ 1
鄉偶書其一
Hồi hương ngẫu thư kỳ 1
Về quê tự dưng viết kỳ 1 (Người dịch: Hoàng Giáp Tôn)
Thiếu tiểu ly gia, lão đại hồi,
Hương âm vô cải, mấn mao tồi.
Nhi đồng tương kiến, bất tương thức,
Tiếu vấn, khách tòng hà xứ lai.
Tha phương từ trẻ, già về,
Tóc râu xơ xác giọng quê vẫn còn.
Lạ nhìn trân, lũ trẻ con,
Rồi cười hỏi dồn "khách lạ người đâu"!

‒ Dịch nghĩa
Tuổi trẻ ra đi, già mới về,
Giọng nhà quê vẫn không đổi, râu tóc đã rụng hết.
Trẻ con trong thấy, không nhận ra,
Cười hỏi, khách từ phương nào đến ?



鄉偶書其二
Hồi hương ngẫu thư kỳ 2
Về quê tự dưng viết kỳ 2 (Người dịch: Hoàng Giáp Tôn)
Ly biệt gia hương tuế nguyệt đa,
Cận lai nhân sự thiếu tiêu ma.
Duy hữu môn tiền Kính hồ thuỷ,
Xuân phong bất cải cựu thời ba.
Xa quê biết mấy tháng năm.
Sự đời mòn mỏi làng gần xóm xa.
Kính hồ duy trước cửa nhà,
Gió xuân chẳng đổi sóng già thưở xưa!
‒ Dịch nghĩa
Xa cách quê nhà đã bao nhiêu năm,
Xóm làng người ta đã tiêu điều.
Chỉ có Kính hồ ở trước cửa.
Gió Xuân không thay đổi con sóng xưa.


LÝ THƯƠNG ẨN

Dạ ẩm
夜飲
Dạ ẩm
Uống rượu đêm ( Lê Quang Trường)
Bốc dạ dung suy mấn,
Khai diên thuộc dị phương.
Chúc phân ca phiến lệ,
Vũ tống tửu thuyền hương.
Giang hải tam niên khách,
Càn khôn bách chiến trường.
Thuỳ năng từ mính đính,
Yêm ngoạ kịch Thanh Chương.
Mặt hằn suy, tóc bạc
Mở tiệc giữa tha hương
Nến khóc làn ca múa
Mưa thơm chén rượu hường
Ba năm thân hồ hải
Trăm trận cõi vô thường
Một cuộc say, ai khước?
Nằm vùi trên bến Chương
‒ Dịch nghĩa
Ban đêm uống rượu dung nhan tiều tuỵ,
Vì rượu uống nơi xứ người.
Lời ca vẳng tới làm ta cùng nến đều rơi lệ,
Đôi bên khóc với nhau qua hơi rượu trên thuyền.
Là khách lưu lạc sông hồ đã ba năm,
Trong trời đất đã uống say cả trăm trận.
Có ai say tuý luý như ta,
Nằm gục bên bờ ngòi Thanh Chương.



Đăng bởi Vanachi vào 12/07/2005 04:52
Đã sửa 3 lần, lần sửa cuối bởi Vanachi vào 04/05/2010 10:23
Đã xem 9757 lượt, có 38 trả lời (32 bản dịch, 6 thảo luận)
無題(相見時難別亦難)
Vô đề (Tương kiến thì nan biệt diệc nan)
Vô đề (Gặp nhau đã khó ly biệt lại càng khó) ( Hoàng Giáp Tôn)
Tương kiến thì nan biệt diệc nan,
Đông phong vô lực bách hoa tàn.
Xuân tàm đáo tử ty phương tận,
Lạp cự thành hôi lệ thuỷ can.
Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải,
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn.
Bồng Lai thử khứ vô đa lộ,
Thanh điểu ân cần vị thám khan.
Khó gặp nhau càng khó chia xa,
Gió đông bất lực, héo trăm hoa.
Tằm xuân đến chết tơ đành dứt,
Nến cháy thành tro lệ cạn nhòa.
Gương sớm mỗi soi buồn tóc ngả
Đêm ngâm biết lạnh ánh trăng là
Bồng Lai lối tới bao nhiêu nhỉ?
Cậy với chim xanh dọ giúp ta!
‒ Dịch nghĩa
Gặp gỡ nhau đã khó, chia lìa nhau lại càng khó
Gió xuân không đủ sức, để trăm hoa tàn úa
Tằm xuân đến chết mới nhả hết tơ
Ngọn nến thành tro mới khô nước mắt
Sớm mai soi gương, buồn cho tóc mây đã thay đổi
Ngâm thơ ban đêm chợt nhận ra ánh trăng lạnh lẽo
Đường từ đây tới Bồng Lai dù không xa
Chim xanh hãy vì ta mà ân cần thăm dò tin tức


VƯƠNG BỘT

Xuân Viên

春園
Xuân viên
Vườn xuân (Người dịch: Nguyễn Minh )
Sơn tuyền lưỡng xứ vãn,
Hoa liễu nhất viên xuân.
Hoàn trì thiên nhật tuý,
Cộng tác bách niên nhân.
Chiều đã về trên non và suối
Dáng xuân tươi trên liễu trong vườn
Ngàn ngày cứ uống say luôn
Tính vào trăm tuổi trầm luân kiếp người
‒ Dịch nghĩa
Chiều đã về trên núi và suối,
Dáng xuân trên hoa liễu trong vườn.
Cả ngàn ngày nay cứ say hoài,
Tính vào trăm năm của một kiếp người.



LƯƠNG Ý NƯƠNG

Trường tương tư 

長相思

Trường tương tư

Tương tư dài (Người dịch: Vũ Ngọc Khánh)



Lạc hoa lạc diệp lạc phân phân,
Tận nhật tư quân bất kiến quân.
Trường dục đoạn hề trường dục đoạn,
Lệ châu ngân thượng cánh thiêm ngân.

Ngã hữu nhất thốn tâm,
Vô nhân cộng ngã thuyết.
Nguyện phong xuy tán vân,
Tố dữ thiên biên nguyệt.

Huề cầm thượng cao lâu,
Lâu cao nguyệt hoa mãn.
Tương tư vị tất chung,
Lệ trích cầm huyền đoạn.

Nhân đạo Tương giang thâm,
Vị để tương tư bạn.
Giang thâm chung hữu để,
Tương tư vô biên ngạn.

Ngã tại Tương giang đầu,
Quân tại Tương giang vĩ.
Tương tư bất tương kiến,
Đồng ẩm Tương giang thuỷ.

Mộng hồn phi bất đáo,
Sở khiếm duy nhất tử.
Nhập ngã tương tư môn,
Tri ngã tương tư khổ.

Trường tương tư hề, trường tương tư,
Trương tương tư hề, vô tận cực.
Tảo tri như thử quải nhân tâm,
Hồi bất đương sơ mạc tương thức.

Hoa hoa lá lá rụng tơi bời
Lòng nhớ người sao chẳng thấy người
Ruột muốn đứt thêm, thêm đứt ruột
Châu rơi thành ngấn lại châu rơi

Ta có một tấc lòng
Không có ai mà hỏi
Muốn nhờ gió đuổi mây
Để được cùng trăng nói

Ôm đàn lên lầu cao
Lầu cao trăng giãi khắp
Tương tư khúc chẳng thành
Lệ nhỏ dây đàn đứt

Người bảo sông Tương sâu
Tương tư sâu gấp bội
Sông sâu còn có đáy
Tương tư chẳng bến bờ

Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau không gặp mặt
Cùng uống nước sông Tương

Hồn mộng bay không đến
Còn một chết thôi mà
Bước vào cửa tương tư
Mới biết tương tư khổ

Tương tư hoài, dài tương tư
Tương tư dài, dài khôn xiết
Sớm biết nỗi đau lòng
Xưa đừng cùng quen biết.